Đêm buông khi đoàn người vẫn còn trên đường, tìm khắp cũng chẳng thấy quán trọ ven đường, đành tạm bợ qua đêm nơi hoang dã.
Lục Bắc Đằng sai đám tráng sĩ áo đen thu dọn xe ngựa, ý muốn để ta nghỉ ngơi trong xe, còn hắn cùng Lục Bắc Hàn và những người khác ngủ ngoài trời.
Ta đương nhiên không thể nào chấp nhận chuyện này. Đừng nói là ta đang mong muốn Lục Bắc Đằng nảy sinh hảo cảm, cho dù là trong hoàn cảnh bình thường, cũng chẳng có lý nào để người bị thương phải ngủ nơi hoang dã, còn ta thì hưởng thụ sự thoải mái ấm áp.
Ta hết lần này đến lần khác từ chối, một mực giữ Lục Bắc Đằng ở lại trong xe nghỉ ngơi.
Nhưng bọn họ có thể nghỉ ngơi, còn ta thì không. Ta phải nghĩ cách nhanh chóng liên lạc với Thẩm Duyên, phải làm rõ, liệu bên hắn có đang âm mưu chuyện gì bất lợi cho ta và Thanh Dương tiên quân hay không.
Thế là ta viện cớ muốn tìm nguồn nước rửa mặt, rồi lặng lẽ rời khỏi nơi Lục Bắc Đằng và mọi người đang đóng quân.
Thế là ta vin cớ muốn tìm dòng suối rửa mặt, rồi lẳng lặng rời khỏi nơi Lục Bắc Đằng cùng mọi người hạ trại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play