Hắn vừa lên tiếng thì Bích Hà lập tức khóc lóc cầu xin tha thứ. Nhưng sống lưng Tô Yến vẫn thẳng tắp, nàng cố giả vờ như không nghe thấy.
Hôm nay, Từ Mặc Hoài có thể lấy Bích Hà làm uy hiếp thì ngày mai có thể dùng Trương đại phu, sau này còn có nhiều người hơn nữa… Chẳng lẽ hắn lại muốn nàng phải tiếp tục khuất phục sao?
“Mỹ nhân! Mỹ nhân xin người hãy cứu nô tỳ, bệ hạ xin hãy tha cho nô tỳ! Cầu xin Mỹ nhân...”
Tô Yến muốn nhẫn tâm một lần nhưng tiếng khóc của Bích Hà rất chói tai, giống như dao găm đâm vào tim nàng. Khi thấy kẻ hầu đã tách tay Bích Hà ra đặt trên mặt đất, nàng thật sự không thể tự thuyết phục mình phải tàn nhẫn nhìn tất cả những chuyện này.
Tô Yến vươn tay kéo tay áo Từ Mặc Hoài, trong ánh mắt quật cường xuất hiện nước mắt. Tuy nàng không nói một lời nhưng Từ Mặc Hoài cũng hiểu được ý của nàng, điều này có nghĩa nàng đã chịu thua. 
"Được rồi, buông nàng ta ra đi." Ngay khi Từ Mặc Hoài vừa ra lệnh, Bích Hà đã sợ tới mức cả người xụi lơ, sau lưng đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Nàng ấy sợ hãi dập đầu tạ tội với Từ Mặc Hoài và Tô Yến, cho dù nàng ấy không làm gì sai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play