Trên đường từ Lạc Dương trở về Trường An, thái y đã báo cáo tình hình vết thương của Tô Yến với Từ Mặc Hoài.
Tiết Phụng đứng bên cạnh mà mồ hôi lạnh túa ra liên tục. Hắn ta đã nhắm mũi tên vào chân Tô Yến từ phía sau, sợ rằng bất kỳ sơ suất nhỏ nào cũng có thể khiến nàng mất mạng, hoặc bị thương tật suốt đời. Dù Từ Mặc Hoài luôn nói sẽ đánh gãy chân Tô Yến thì hắn ta cũng hiểu đó chỉ là lời nói suông mà thôi. Nếu thực sự làm gãy chân nàng, Từ Mặc Hoài chắc chắn sẽ phán quyết giết hắn ta trước tiên.
May mắn thay, thái y kiểm tra xong rồi rút mũi tên ra mà không gây tổn thương đến chỗ hiểm yếu. Nếu được điều dưỡng tốt, về sau sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng.
Tiết Phụng thở phào nhẹ nhõm nhưng khi nhìn về phía Từ Mặc Hoài, sắc mặt hắn ta vẫn không khá hơn.
Lần này đến Lạc Dương, hắn đã giả vờ bị ám sát để mất dấu rồi ẩn thân. Nhưng thực chất là để dụ dỗ những kẻ phản loạn đang âm thầm manh nha. Tô Yến chỉ là một phần không quan trọng trong kế hoạch, dù không có nàng thì Từ Mặc Hoài cũng sẽ có những kế sách khác.
Việc cố ý để lộ sơ hở lớn như vậy chỉ vì hắn muốn thử một lần, thử xem trong lòng Tô Yến hắn có vị trí như thế nào, thử xem nàng có chọn hắn như đã từng kiên quyết chọn như ở núi Quan Âm nhiều năm trước không.
Tiết Phụng vẫn không quên được biểu hiện của Từ Mặc Hoài khi biết tin quân đội đi vây đánh phường Ninh Thanh. Ánh mắt hắn như có bão tố cuồn cuộn, gào thét muốn nghiền nát tất cả. Hắn đã nhốt mình trong phòng suốt một ngày, không ăn uống và cũng không ai dám quấy rầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT