Đại phu đến rất chậm, tẩm y trên người Tô Yến bị xé rách nên nàng tìm một chiếc áo choàng mặc vào. Nàng cứ ngồi đờ ra đó như thể bị dọa sợ đến nỗi sững sờ.
Gió đêm thổi vào qua cửa sổ và khe cửa khiến ánh nến chập chờn, dường như bóng dáng Tô Yến cũng run rẩy theo.
Vạt áo của nàng bị xé toạc, mái tóc rối tung xõa trên vai, ngón tay bị Lý Sính bẻ đau đến mức tê liệt gần như sắp mất đi cảm giác. Cũng không biết đã đợi bao lâu, sắc trời gần như đã sắp sáng, đại phu mới chạy đến thăm khám cho nàng. Ông ta loay hoay với bàn tay sưng tấy bầm tím của nàng, sau đó trả lời: “Ngón út bị gãy rồi, sau khi đợi nó hồi phục lại như cũ thì xin Mỹ nhân chớ động lung tung. Người cứ dưỡng khoảng hơn một tháng thì sẽ tốt lên.”
Lúc Tống Nhược tới, ngón tay của Tô Yến vừa mới được băng bó xong, đau đến mức trên chóp mũi toàn là mồ hôi lạnh.
Nàng không ngờ rằng Tống Nhược vẫn có thể tới, có chút kinh ngạc hỏi: "Bọn họ mà cũng để cho ngươi tới đây?"
Tống Nhược đại khái cũng hiểu được gì đó, nói: "Thường Bái và ngoại tổ tới gặp ta, nói mấy lời giống thật mà là giả. Ta nghe bọn họ nói mới sáng sớm mà ngươi đã mời đại phu nên lập tức muốn đến thăm ngươi, ngoại tổ cũng đồng ý rồi."
Tô Yến nghe thấy nàng ta nhắc tới ngoại tổ thì trong lòng lại chùng xuống. Tay còn lại nắm lấy y phục, nàng không dám nhìn vào mắt Tống Nhược, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi biết những chuyện này sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play