Bên trong xe ngựa yên tĩnh, khói từ lư hương lan tỏa vờn quanh, từng sợi từng sợi cuốn lấy hơi thở của người. 
Từ Mặc Hoài hơi ngẩng đầu, hơi thở vừa gấp gáp vừa hỗn loạn. Yết hầu của hắn khẽ chuyển động, hàng mày hơi cau lại, từ trong hơi thở có thể nghe thấy chút cảm xúc khó kiềm nén. 
Sau khi dư âm tan biến, hắn rút ngón tay ra khỏi mái tóc đen tuyền của Tô Yến. Đôi mắt của hắn hơi ướt, khóe mắt cũng có một vệt đỏ. Lúc này, hắn mới cúi xuống nhìn nàng. 
Bên cạnh sự chán ghét, Tô Yến còn cảm thấy uất ức, khóe mắt của nàng cũng chảy nước mắt vì bị ép. Nàng quỳ ngồi trên thảm mềm mà nôn khan. Từ Mặc Hoài cũng biết vừa rồi hắn hơi quá đáng nên lúc này khi thấy nàng phản ứng như vậy, ngoài thấy xấu hổ ra hắn cũng nảy sinh một chút cảm giác khó chịu không tả được. 
“Được rồi.” Hắn xoay mặt Tô Yến lại rồi dùng ngón cái mở môi nàng ra. Dưới ánh mắt chống cự của Tô Yến, hắn thò một ngón tay vào miệng nàng, mò tìm chiếc răng nanh nhọn của nàng: “Cái răng này của nàng, trẫm sẽ kêu người mài bớt đi cho nàng.” 
Mặt Tô Yến đỏ bừng, nàng vung tay hất tay hắn ra và giận dữ nói: “Răng của ta đang mọc đàng hoàng, liên quan gì đến người chứ.” 
“Nó làm trẫm đau.” Từ Mặc Hoài bình tĩnh nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play