Mạnh Hạc Chi gần như muốn chôn đầu xuống đất, không dám đối mặt với Tô Yến thêm một lần nào nữa. Hắn ta vẫn không hiểu vì sao: Tần Yên xinh đẹp dịu dàng nơi U Châu lại trở thành một mỹ nhân được sủng ái bên cạnh Hoàng đế? Huống hồ, Từ Mặc Hoài thường ngày vẫn tỏ ra là người chính trực, sao lại có thể làm ra chuyện ôm ấp hậu phi trước mặt ngoại thần như vậy?
Mỗi lần Từ Mặc Hoài thở ra thì hơi ấm lại phả lên thái dương và cổ nàng. Cùng lúc đó, tay hắn cũng đặt trên eo nàng, vuốt ve như đang chạm vào một con vật nhỏ qua lớp y phục.
Mạnh Hạc Chi hoàn toàn không biết nước cờ tiếp theo nên đi thế nào. Lòng bàn tay hắn ta dần dần đổ mồ hôi lạnh. Hắn ta không dám ngẩng đầu nhưng lại nghe thấy tiếng rên khẽ mang theo chút ngạc nhiên và đau đớn của Tô Yến.
Mạnh Hạc Chi lập tức nghẹn thở, sắc đỏ từ má lan tới tận tai, Đến khi không thể chịu đựng nổi thì hắn ta vội vàng đứng dậy nói: “Hạ quan còn có việc, mong bệ hạ cho phép hạ quan cáo lui trước.”
“Đã vậy rồi thì trẫm sẽ không giữ ngươi lại.” Giọng điệu hài hước của Từ Mặc Hoài vào giờ phút này nghe có vẻ cực kỳ cợt nhã, từ một bậc Đế vương nghiêm nghị dường như hắn đã biến thành một tên lãng tử lêu lổng trên phố.
Mạnh Hạc Chi đi rất nhanh, vạt áo tung bay như thể bị ai đó đuổi theo phía sau.
Tô Yến cảm thấy rất mất mặt trước cố nhân. Nàng vừa xấu hổ lại vừa giận dữ nên quay lại đấm Từ Mặc Hoài nhưng bị hắn đè xuống bàn cờ. Quân cờ rơi lả tả khắp nơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT