Nghe đến cái tên ‘Mạc Hoài’ thì động tác của Từ Mặc Hoài lập tức cứng đờ.
Trong lòng hắn bỗng dâng lên một cảm giác khó tả, chua chát, tê dại và cay đắng như cắn phải một quả mơ chưa chín. 
Mạc Hoài cũng chỉ là hắn thôi, tại sao nàng lại phải chấp niệm Mạc Hoài mà không để ý tới hắn.
Từ Mặc Hoài nhất thời cảm thấy buồn cười rồi lại thấy mình thật đáng thương. Hắn giả vờ đóng vai một lang quân ấm áp và dịu dàng với Tô Yến trong nửa năm, lúc đó hắn không có gì nên vô cùng khốn khổ. Thậm chí, khi bị thương còn phải nhờ người ta chăm sóc, rõ ràng hắn chỉ là gánh nặng của nàng, chỉ biết những lời ngon ngọt để làm nàng vui lòng. Còn bây giờ hắn đã trở thành Đế vương đứng trên vạn người, có thể cho Tô Yến hưởng thụ vinh hoa phú quý, hắn có thể giết hết những người mà nàng ghét nhưng nàng lại không thích hắn trong dáng vẻ đó.
Tô Yến yêu Mạc Hoài giả tạo ở thôn Mã gia nhưng lại coi thường bản chất thực sự của hắn.
“Tại sao?” Hắn nằm trên người nàng, phả ra hơi thở nóng rực.
Tô Yến cảm nhận được hắn đang mò mẫm cơ thể mình, cố gắng kiềm chế giọng nói: “Người coi thường ta, ta cũng coi thường người...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play