Lý Sính dựa lưng vào tường, hắn ta kéo Tô Yến ngồi xuống bên cạnh. Tô Yến nghĩ đến việc hắn ta vừa dùng chính bàn tay này ăn thịt, dạ dày nàng lại cuộn trào một trận.
"Dũng cảm lên một chút, bọn sơn tặc này cố tình muốn làm chúng ta cảm thấy ghê tởm thôi, không ăn thì chỉ có chết đói. Dù sao thì người ta đã chết rồi, người ta cũng không phải do chúng ta giết, việc để xác họ thối rữa dưới đất với việc ăn vào bụng chúng ta có khác gì nhau đâu." Lý Sính nói nhỏ, giọng điệu hắn ta có phần tốt bụng khuyên nhủ.
Tô Yến không hề nao núng, thậm chí sau khi hắn ta nói xong, nàng lại càng cảm thấy hắn ta không phải người bình thường: “Trên đời này làm gì có chuyện ăn thịt người được."
Nụ cười trên mặt Lý Sính dần biến mất, không biết hắn ta đang nghĩ đến điều gì mà dựa vào tường bắt đầu thất thần.
Tô Yến vẫn không thể chấp nhận những gì đang diễn ra trước mắt, thậm chí nàng cảm thấy mùi hương xung quanh cũng khiến mình buồn nôn.
Qua một hồi lâu, Lý Sính mới dùng mũi chân chạm vào nàng, hắn ta hỏi: "Tại sao ngươi lại bỏ trốn với tên tàn phế đó?"
Tô Yến bị hắn ta đụng vào nỗi đau trong lòng, cau mày nói: "Ta bị trời xui đất khiến đấy, không được à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play