Ngoại truyện: Song song 5
Rất ít người biết chuyện Từ Mặc Hoài sợ chó, ngay cả Công chúa cũng chưa từng phát hiện ra. Có lẽ do ngày hôm đó sốt cao không hạ, trong lúc bị bệnh không tâm trí để che giấu cảm xúc nên Tô Yến mới phát hiện ra chuyện hắn sợ chó.
Khi hắn còn nhỏ, do chiến loạn, phụ hoàng đã bỏ rơi hai mẫu tử trong lúc chạy trốn, mẫu hậu qua đời trong sự oán hận giữa cảnh lưu lạc. Đó là thời kỳ loạn lạc, dọc đường đi đâu đâu cũng thấy xác người chết đói, giống như địa ngục trần gian. Những người hầu hộ tống Từ Mặc Hoài không dám tự tiện xử lý thi thể của mẫu hậu nên định đặt tạm trong ngôi miếu đổ nát một đêm, ngày hôm sau mới chôn, để sau này quay lại đưa xác về.
Ngày hôm sau Từ Mặc Hoài tỉnh dậy bởi tiếng quát tháo của người hầu. Một mùi hôi thối tanh tưởi buồn nôn và tiếng gầm gừ của dã thú đang ăn truyền đến. Hắn bước ra khỏi thiền điện của ngôi miếu đổ nát, hắn nhìn thấy trong chính điện người hầu đang cầm kiếm đuổi đánh lũ chó hoang, có con bị đánh nhưng vẫn không ngừng ăn. Trên răng nanh của một số con khác đầy những miếng thịt nát ghê tởm, khi chúng gầm gừ có máu đỏ tươi lẫn trong nước dãi rơi xuống. Ở chính giữa, thi thể của mẫu thân đã máu thịt lẫn lộn.
Nhiều năm sau, Từ Mặc Hoài vẫn không thể thoát khỏi cơn ác mộng này. Hắn không bao giờ dễ dàng tỏ ra yếu đuối, càng không cho phép người khác nhìn thấy điểm yếu thực sự của mình. Không ai biết một Thái tử lại sợ chó, nghe có thật nực cười.
Tô Yến là một ngoại lệ, Từ Mặc Hoài luôn cảm thấy mọi thứ về mình đều bị nàng làm xáo trộn, thực tế đúng là như vậy.
Nàng bơ vơ không nơi nương tựa, cũng không đủ thông minh, nàng muốn rất ít thứ. Ngay cả khi hắn chỉ tiện tay hái một bông hoa sau buổi tan triều sớm tặng nàng, nàng cũng sẽ tươi cười chui ra khỏi chăn để ôm hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play