Từ Mặc Hoài mới đăng cơ không lâu, tình hình triều chính đã bị hắn khống chế chặt chẽ trong lòng bàn tay, Tần Vương không còn cơ hội xoay chuyển tình thế thêm lần nữa. Chỉ là hiện giờ, quyền lực trong tay đám quý tộc vẫn quá nhiều, đây vẫn luôn là mối lo ngại lớn của triều đình. Vừa muốn đề bạt những nhà bần hàn lên, đồng thời còn phải cân bằng những thế gia danh gia vọng tộc kia quả là chuyện không dễ dàng chút nào.
Thường Bái nhìn Từ Mặc Hoài từ nhỏ đến lớn. Ông ấy từng là thiếu sư của Thái tử, hiện giờ còn được thăng chức thành Trung thư Thị lang, có thể nói người này chính là tâm phúc đắc lực nhất của hắn. Trước đây, khi Từ Mặc Hoài bị hại và mất tích, chuyện trong triều đều do ông ấy phụ trách và bí mật tìm kiếm tung tích của hắn.
Hơn nữa ông ấy cũng biết, ngoài mặt vị Tân đế trước mắt này trông như chính nhân quân tử, thực ra tính tình lại cực kỳ độc địa và ác liệt, chuyện này vốn không phải bí mật ở Đông cung. Bởi vì Từ Mặc Hoài vốn đa nghi và kiêu ngạo nên hiếm khi giao du gần gũi với những người khác, tới khi đêm về lại càng không cho phép bất cứ ai đến gần giường của mình. Dù đã lên ngôi, ngay cả các phi tần trong hậu viện cũng không được phép bén mảng tới gần hắn. Người ngoài không biết đều được khen ngợi hắn giữ thân trong sạch, một lòng một dạ với Lâm Phức.
Bây giờ hắn đã lên ngôi Hoàng đế, nếu hậu cung vẫn bị bỏ trống như trước thì không ổn. Thường Bái chưa bao giờ thấy Từ Mặc Hoài để ý tới bất kỳ nữ nhân nào, vì vậy ông ấy chỉ đơn giản là tìm vài người về đưa vào cung để hắn sủng hạnh. Ai ngờ tới ngày hôm sau, họ đều bị trả về trong trạng thái còn nguyên vẹn.
Ông ấy vốn muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng Từ Mặc Hoài đã đến Lâm phủ mừng sinh nhật Lâm Phức. Yến tiệc được bày trí hết sức xa hoa, nhưng thực chất lại chỉ để giữ thể diện cho Lâm gia, để tất cả mọi người trong thiên hạ này biết Thiên tử coi trọng Lâm gia đến nhường nào.
Tuy lúc Từ Mặc Hoài đến đó thể hiện rất rình rang nhưng lúc về lại rất khiêm tốn.
Hôm nay là tết Nguyên Tiêu, phố xá ở Trường An được trang trí bằng những chiếc đèn lồng rực rỡ, đường phố sáng rõ như ban ngày. Từ Mặc Hoài mặc thường phục, dẫn theo Thường Bái chen vào giữa dòng người đông đúc tấp nập, nhóm hộ vệ cải trang cẩn thận ẩn nấp trong góc tối.
Tuyết đã ngừng rơi nhưng gió lạnh vẫn lùa vào trong áo người đi đường. Thời tiết lạnh giá như vậy cũng không khiến sự hào hứng của bình dân bá tánh đối với tết Nguyên Tiêu giảm bớt chút nào. Các thiếu nam thiếu nữ đều muốn dành khoảng thời gian vui vẻ hôm nay để ở bên người mình yêu thương.
Thường Bái thấy hơi khó hiểu khi Từ Mặc Hoài không mời Lâm Phức đi du ngoạn cùng mình: “Sao lang quân không mời Lâm Phức đi thưởng lãm đèn lồng cùng mình? Hai vị cũng sắp kết thành phu thê rồi, vẫn nên làm quen đôi chút.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play