Kể từ ngày hôm đó, đã năm ngày Từ Mặc Hoài không lên núi tìm Tô Yến. Thân phận của nàng đã bại lộ, không nên ở lại Từ Vân quán nữa, tránh đem lại phiền toái cho mấy vị chân nhân.
Tuyết trên núi tan chậm, ngày Tô Yến đi, tuyết mới bắt đầu tan. Đường xuống núi bị tuyết tan làm ướt nhẹp, lầy lội khó đi, bọc hành lý của nàng không nhiều lắm, lúc xuống núi đã cực kỳ cẩn thận nhưng vẫn vô ý trượt chân, trượt một đoạn dài, mãi đến khi Tô Yến túm được một cành cây thì mới dừng lại.
Tô Yến ngã đau, mất một lúc mới tỉnh lại, xiêm áo dính đầy bùn lầy, nàng muốn đứng dậy nhưng phát hiện cổ chân đau nhức, hơi cử động một chút thôi cũng khó khăn, không thể làm gì khác đành phải tìm một nơi sạch sẽ hơn ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lúc trượt chân, tay Tô Yến chống lên mặt đất để giữ mình nên không chỉ bị trầy rách da mà trên miệng vết thương cũng dính đầy bùn.
Nàng thử đứng dậy nhưng chân vẫn rất đau đớn nên đành cúi đầu, ủ rũ ngồi đó.
Bây giờ thì hay rồi, chỉ còn một đoạn ngắn nữa là xuống núi nhưng xiêm áo bẩn thỉu, nàng phải vất vả quay về thay một bộ xiêm áo mới sạch, bây giờ còn bị trật chân, đúng là tai bay vạ gió.
Tô Yến ngồi một lúc, đang than thở thì nghe thấy từ phía dưới có tiếng động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT