Sau khi Tô Yến cùng Triệu Chân nhân xuống núi, họ chọn một chợ ở xa hoàng cung để gieo quẻ. Nàng đội nón màn, ngồi lặng lẽ, còn Triệu Chân nhân tuy còn trẻ nhưng luôn tỏ vẻ lão luyện, nói những lời thâm ảo khiến người nghe chẳng hiểu được.
Tô Yến biết rõ nàng ấy chẳng nghiêm chỉnh gì, nên cũng chẳng mấy quan tâm đến những thuật bói toán ấy. Xung quanh có không ít người mặc đạo bào cũng đang gieo quẻ, nhìn họ rõ ràng đáng tin hơn Triệu Chân nhân nhiều.
Nhất là khi thấy Triệu Chân nhân là nữ đạo sĩ, có kẻ bắt đầu buông lời chế giễu. Triệu Chân nhân dù đã quen ở núi từ nhỏ, nhưng khi nghe những lời lẽ mỉa mai, mắt đã đỏ hoe. Tô Yến không nhịn được mà quay lại mắng trả, làm kẻ kia xấu hổ đến nỗi ngón tay run lên, cuối cùng tức giận quay đi, lôi ghế rời xa họ.
Khi kẻ đó đi xa, Tô Yến chống cằm, ngồi dưới bóng râm, nghe tiếng người qua lại, lòng dần buồn ngủ, thế là nàng ngồi sau Triệu Chân nhân mà thiếp đi.
Lúc nàng tỉnh dậy, trước mặt Triệu Chân nhân có một nam tử đang gieo quẻ. Chẳng rõ họ đang tính toán điều gì, nhưng lời nói của Triệu Chân nhân vẫn mịt mờ như thường lệ, khiến Tô Yến chẳng hiểu gì. Qua lớp màn lụa, nàng nhìn qua một lượt rồi lại cúi đầu tiếp tục ngủ gà ngủ gật.
Chẳng bao lâu sau, nàng nghe thấy vài tiếng chó sủa gấp rút ngày càng gần.
Tô Yến gần như phản xạ đứng bật dậy. Con chó đó cao lớn, hung dữ, chạy loạn khắp chợ khiến không ít người hoảng sợ. Nhanh chóng có một người vô tội bị cắn, vừa thét vừa kêu cứu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play