Khoảnh khắc nước sông lạnh buốt ngấm sâu vào cơ thể nàng, toàn thân Tô Yến như đang lăn trên một tấm ván đầy kim châm. Nàng gần như nghĩ rằng: Mình thật sự sẽ chết đi trong cô độc và trơ trọi.
Dù vậy, Tô Yến vẫn bơi về phía bãi lau sậy theo bản năng. Vì quá lạnh nên nàng gần như không biết mình nên cử động tay chân như thế nào.
Tô Yến bỗng nhiên không thể kìm lòng mà nhớ về núi Quan Âm sau cơn mưa mờ mịt. Nàng nhớ mình đã từng đứng dưới gốc hoa mộc lan, ngắm nhìn Từ Mặc Hoài bước tới gần mình.
Những cảnh tượng trong quá khứ lần lượt hiện ra, như thể chúng đang cùng dòng sông này kéo nàng chìm nghỉm.
Tô Yến không ngờ vào thời khắc này, trong đầu nàng vẫn còn nhớ tới Từ Mặc Hoài. Đúng là chẳng có tiền đồ chút nào.
Tuy nhiên, nàng lại cay đắng trầm tư: Cho dù không có tiền đồ đến đâu, Tô Yến cũng không muốn sống cạnh hắn nữa. Nếu ngay cả Tô Yến cũng không quan tâm đến chính mình thì trên đời này, sẽ chẳng còn ai đoái hoài nàng nữa.
Cuối cùng, khi Tô Yến gắng gượng leo lên bờ sông lạnh lẽo, cơ thể nàng cũng tê dại như thể không thuộc về mình. Nàng muốn ho khan vì bị sặc nước nhưng lại cố kìm nén, bịt miệng lại, sau đó cẩn thận bò vào trong đám cỏ lau. Hết thảy âm thanh phía sau đều đã cách nàng thật xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play