Hai canh giờ sau, mọi người lần lượt mang theo con mồi trở về.
Trong số đó, người gây chú ý nhất là Sư Vô Sương và Nhị Hoàng tử. Con mồi của Nhị Hoàng tử rất nhiều, thỏ, gà rừng, hồ ly, lợn rừng, hổ,... đủ cả, không thiếu thứ gì. Còn Sư Vô Sương chỉ săn hổ, tổng cộng sáu con.
Sư Ngạn Minh nhẩm tính một chút, tổng điểm của Nhị Hoàng tử đã vượt qua Sư Vô Sương. Anh đứng bên cạnh Sư Vô Sương, khẽ nói: "Đại ca, huynh giấu tài rồi."
Người thông minh nhìn qua liền biết, số con mồi đó của Nhị Hoàng tử không phải một mình hắn ta săn được, mà là một nhóm người thấy gì săn nấy, gom lại cho Nhị Hoàng tử. Còn kiểu của Sư Vô Sương mới là cao thủ, chỉ riêng việc tìm hổ thôi cũng đã tốn không ít thời gian.
Sư Vô Sương đang nhường đường cho hai vị hoàng tử, nhưng cũng không làm mất mặt phủ Tướng quân.
"Không dám tranh với hai vị hoàng tử, khiêm tốn chút thì tốt hơn." Sư Vô Sương khẽ nói.
Sư Ngạn Minh nhướng mày, "Nếu hôm nay Tam Hoàng tử cũng đi săn thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play