“Có gì phải ngại ngùng chứ, vị khách nhỏ?” Hôi Nha bước sang bên cạnh cô, cánh tay ôm lấy eo cô.
Áo khoác vest của hắn đã cởi, cúc áo sơ mi chỉ hờ hững cài hai chiếc trước ngực, lộ ra xương quai xanh quyến rũ, rắn rỏi và đường cong cơ bụng săn chắc.
Ngu Lí thấy rõ mạch cổ của hắn khẽ giật, mang theo hơi thở nóng rực, hương vị nam tính trưởng thành ập vào mặt cô.
“Ngài đã đánh dấu chúng tôi, chúng tôi muốn ngài chú ý đến và được ngài thương xót dù bằng cách nào.” Hôi Nha áp bàn tay thô ráp lên mặt cô, giọng thấp và nghẹn ngào nói, “Xin đừng làm ngơ trái tim của chúng tôi.”
“Tôi đâu có bỏ mặc……”
Mí mắt Bạch Vũ khẽ run, gương mặt ôn hòa vẫn tươi cười nhưng lời nói lại nhẹ nhàng dò hỏi: “Thời gian ngài ở Bộ Không Chiến có lâu hơn so với các bộ phận khác không, khách nhân?”
“……”
Đây vừa vặn là vấn đề mà gần đây Ngu Lí đột nhiên nhận ra khi tỉnh lại.
Ngu Lí đã quá bỏ bê Bộ Không Chiến, không chỉ có Kiêu mà dấu ấn ngón áp út của mấy chim nhỏ khác cũng đều ảm đạm đi, kém xa so với Tổ Khuyển Khoa và Tổ Tiềm Nhập.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play