Vừa rồi Ngu Lí đã chữa trị cho đội trưởng Kiêu, vết thương của hắn đã hồi phục hơn một nửa, nhưng vì sốt cao nên trông có vẻ hơi mệt mỏi.
Hắn khẽ cười, không để sự khiêu khích của Isaac làm mất phong độ: “Đúng không? Nhưng Tiểu Lí trông có vẻ chẳng tình nguyện chút nào.”
“Anh thật sự muốn bất chấp ý nguyện của Tiểu Lí, dùng cách cưỡng ép em ấy để khiến tôi hối hận à, đội trưởng Isaac?”
Kiêu nói: “Nếu em ấy nguyện ý, hơn nữa tên Lính gác kia phục vụ em ấy tốt, thì tôi không có bất kỳ ý kiến gì nữa.”
Isaac lạnh lùng cười nhạo: “(*)Khẩu phật tâm xà, giả tạo.”
(*)Miệng thì thơn thớt nói cười, mà lòng nham hiểm giết người không dao
Ngu Lí bị Isaac ôm vào lòng, sắc mặt vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ. Kiêu không cho rằng trong tình huống này Ngu Lí sẽ cho phép Isaac chạm vào cô, khẽ thở dài: “Đội trưởng Isaac, anh nên quý trọng ấn tượng tốt đẹp không dễ gì có được đi.”
Gân xanh trên cánh tay của Isaac nổi lên, hơi thở nặng nề. Cuối cùng hắn ôm Tiểu Ngư đá văng cửa phòng Kiêu, trở về phòng bệnh của mình.
Gọi là phòng bệnh, nhưng thực ra chỉ có một chiếc (*)giường gấp. Đây là phòng nghỉ của công nhân ở tháp truyền hình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play