Tống Vu khi quyết định dời cả tộc đi, xưa nay chưa từng nghĩ đến chuyện này sẽ gây nên ảnh hưởng gì cho bản thân. Nàng chỉ cho rằng đây là hạ sách bất đắc dĩ để giữ lấy Tống gia, nhưng lúc này nàng đã thật sự cảm nhận được lợi ích từ chuyến đi này.
Thời gian vừa qua, nàng cùng cha nương đồng hành ngày đêm, không cố tình tu luyện, thậm chí cũng chẳng vận chuyển linh khí trong thân, thế mà khí tức lại ngày càng hòa hoãn, thần hồn vốn bị tăng trưởng tu vi kéo không kịp giờ cũng dần mạnh lên, cảm giác trì trệ trong cơ thể vốn thường xuyên hiện hữu cũng dần dần tiêu tan.
Nói cách khác, tuy Tống Vu không làm gì cả, nhưng thực lực lại đang âm thầm lớn mạnh, mà điểm này ngoài Hoắc tiền bối ra thì không ai nhận ra.
Về chuyện này, Hoắc tiền bối chỉ thở dài cảm thán một câu: “Giang sơn đời đời sinh anh kiệt.”
May là ông sớm đã qua thời đánh đánh giết giết, bằng không nhất định sẽ đuổi theo Tống Vu để phân cao thấp một phen.
Nhờ có Hoắc tiền bối tọa trấn, suốt đường đi cực kỳ suôn sẻ, ngay cả một kẻ cướp đường cũng chẳng gặp, khiến người Tống gia vốn luôn lo lắng trong lòng nay cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Còn Tống Vu thì càng thêm chắc chắn rằng suy đoán của nàng không sai, tổ chức thần bí kia không dám chính diện đối đầu với nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT