“Chúng ta dừng lại nghỉ một chút đi.”
Đoàn người đã lên đường gần một tháng, tâm trạng từ căng thẳng lo lắng ban đầu đã trở nên bình lặng như nước.
Tống Đào Nhiên nhìn sắc mặt không mấy tốt của Tống Miểu Miểu và Quan Tố Tố trong xe ngựa, nghĩ một lát rồi dứt khoát bảo Bàng Đại Hải cho xe ngựa dừng lại, lại hô lên một tiếng với đoàn xe phía sau.
Xe ngựa vừa dừng, mấy hậu bối như Tống Miểu Miểu, Tống Nhạc và Tống Tiểu Tửu liền không nhịn được nhảy xuống trước.
Hào hứng ban đầu qua đi, việc ngồi mãi trong xe ngựa đối với bọn họ chẳng khác gì một kiểu hành hạ. Giờ hiếm hoi mới được dừng chân nghỉ ngơi, họ chẳng muốn bỏ lỡ chút thời gian nào.
“Ồn ào lộn xộn.” Tống Đào Nhiên nhíu mày, sau khi xuống xe, liền quay người đưa tay ra, ý bảo Quan Tố Tố vịn vào cánh tay mình.
Tuy độ cao này với Quan Tố Tố chẳng là gì, nhưng hành động ân cần của Tống Đào Nhiên vẫn khiến nàng vui trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT