“Khụ khụ, ví dụ như... trong trà này ta có cho thêm một chút mật ong chúa, nhưng không nhiều đâu, chỉ một chút xíu thôi.”
Dược lão như bị người ta bắt quả tang, nụ cười trên mặt ông cũng có phần chột dạ.
“Ông ơi, sao ông lại như vậy, dám lén lút ăn mật một mình mà không cho bọn con ăn,” Tống Miểu Miểu cảm thấy bản thân bị lừa dối.
Nàng thật sự cứ nghĩ Dược lão là người không sợ vị đắng.
Tống Tiểu Tửu nhìn Dược lão bằng ánh mắt kỳ lạ, trước đây khi ông chữa bệnh cho phụ thân hắn, lúc nào cũng nghiêm túc trầm ổn, khiến người ta cảm thấy an tâm. Hắn chưa từng thấy qua một Dược lão nghịch ngợm như vậy.
“Ta đây đã già rồi, cho nên mới phải ăn chút mật. Còn các cháu vẫn là trẻ con, phải tập chịu khổ, khổ tận cam lai mà.”
Câu nói này của Dược lão như để biện minh cho lỗi sai của mình, giọng nói còn đặc biệt nghiêm trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT