Tống Khai Thành ôm chặt Tống Nhạc, suýt nữa đã bật khóc.
Tình huống vừa rồi khiến hắn không dám thở mạnh, đến lúc này mới không thể kìm nén được nữa.
Tống Vu vội bước đến bên cạnh Tống Khai Thành, đặt tay lên người Tống Nhạc, khẽ nhíu mày, lấy từ trong túi trữ vật ra một hộp ngọc, nhét viên đan dược màu xanh biếc trong đó vào miệng Tống Nhạc.
Làm xong tất cả, nàng mới nói với Tống Khai Thành: “Bị thương hơi nặng, nhưng đan điền và thức hải vẫn còn nguyên vẹn, về tĩnh dưỡng nửa năm là ổn, không ảnh hưởng đến thọ nguyên.”
“Ơn trời phù hộ! Ơn trời phù hộ!” Tống Khai Thành thở phào nhẹ nhõm, thì thầm như niệm chú.
Tuy biết chắc trên người Ngô Dụng không để lại manh mối gì, Tống Vu vẫn lục soát khắp người hắn một lượt, quả nhiên túi trữ vật trống không, chỉ còn ít linh thạch và y phục.
Tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, bọn họ không dám lưu lại ngoài lâu, lập tức quay về Thành Tây Qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT