Tống Nhạc nhìn chằm chằm vào đống nguyên thạch hồi lâu, cuối cùng vẫn đè nén tham niệm trong lòng, đau xót lắc đầu từ chối đề nghị vô cùng mê hoặc ấy.
“Đa tạ hảo ý của Ngô huynh, tại hạ xin ghi nhận, gia phụ từng dạy rằng, vô công bất thụ lộc.”
Thật ra phụ thân hắn chưa từng nói vậy, lời dạy lâu nay của ông đều là: “Chim bay qua cũng phải nhổ được một cọng lông”, “có lợi mà không chiếm là kẻ ngốc”.
Chỉ là hắn cảm thấy mình và Ngô Dụng không thân không thích, nếu tùy tiện nhận ân huệ, sau này qua lại sẽ luôn thấp hơn một bậc, bởi vậy mới đau lòng từ chối.
Ngô Dụng khuyên đi khuyên lại, Tống Nhạc vẫn không thay đổi ý định.
Ngô Dụng thở dài một tiếng: “Nếu Tống huynh đã không chịu nhận, vậy chi bằng thế này, nguyên thạch ta vẫn mua, linh thạch mua nguyên thạch xem như ta cho huynh mượn, chờ huynh dư dả rồi hẵng hoàn trả, như vậy được chứ?”
Tống Nhạc sửng sốt, trong mắt lóe sáng, rõ ràng đã động tâm, ánh nhìn về phía Ngô Dụng tràn đầy vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT