Công Nghi Anh vốn là người ngoài lạnh trong nóng, nhiều năm bị hàn độc hành hạ khiến nàng quen lấy vẻ cứng cỏi để che giấu nội tâm yếu mềm. Nhưng chỉ cần có người thật lòng tiếp cận, trái tim nàng sẽ bất giác mềm lại.
Trên đường đi, Tư Mã Lạc gây cho nàng không ít phiền phức, vậy mà nàng vẫn nhớ dáng vẻ thân thiết của hắn lúc ở Thiên Cơ Đường. Khi nhận được tin, nàng vốn định xông đến dạy dỗ hắn một trận, nhưng giờ đây chỉ muốn dạy dỗ kẻ đã bắt nạt hắn.
Nàng hiếm khi nở nụ cười dịu dàng với Tư Mã Lạc, xem như trấn an, rồi xoay người lại, gương mặt lập tức phủ đầy sương giá, từng bước tiến về phía tên tu sĩ ria mép hình chữ bát.
Tu sĩ ria mép đã sợ đến nghẹn họng từ lúc Công Nghi Anh xuất hiện. Hắn run rẩy nhìn nàng áp sát, liên tục lùi lại, cố gắng cứng miệng nhưng giọng nói đã run rẩy:
“Ngươi… ngươi định làm gì? Trong thành Lê không cho phép tu sĩ động thủ, ngươi đừng có qua đây nữa.”
“Đã biết rồi, sao còn cố tình phạm luật?”
Công Nghi Anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bàn tay hắn, giọng đầy chế nhạo. Nếu không vì luật lệ đó, e rằng hắn cũng chẳng giữ nổi cánh tay kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT