Tống Vu ngẩng đầu nhìn người đang ngồi trên lưng con ếch xanh, lạnh nhạt nói: “Việc này không liên quan đến ta, ta có thể đợi hai người các ngươi giải quyết ân oán xong rồi mới tỏ thái độ.”
“Hahaha, ngươi đúng là thú vị đấy. Vừa rồi chẳng phải nghe thấy sao? Tên nhát gan này nói muốn hợp sức với ta để giết ngươi đấy, ngươi chẳng lẽ không muốn phản kích à?”
Người kia cười nghiêng ngả trên lưng ếch xanh, tiếng cười khàn đặc, giọng nói đầy vẻ khích bác.
Tống Vu đáp: “Không cần, vì hai người các ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của ta.”
“Hửm?” Người kia sững lại, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống Vu mà chẳng giống như đang nói đùa, lập tức lại bật cười lớn, ánh mắt nhìn nàng như thể đang nhìn một kẻ ngốc.
Hắn vừa liếc qua đã thấy rõ tu vi của Tống Vu, cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ giống tên nhát gan kia thôi, dựa vào đâu mà dám ngông cuồng như thế trước mặt hắn?
Bảo bối ếch xanh của hắn sớm đã có thể chống lại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, năm xưa cũng nhờ con ếch này mà hắn mới thoát khỏi tay Đan Dương chân nhân toàn mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT