Tống Vu đang trầm tư suy nghĩ thì Ưu Ưu bất chợt òa khóc, nước mắt rơi lã chã như chuỗi hạt đứt dây.
Nàng cuống cuồng dỗ dành tiểu oa nhi hay khóc này, nhưng vì thiếu kinh nghiệm, lời an ủi của nàng chẳng có chút tác dụng nào. Cuối cùng, Ưu Ưu cũng chỉ vì khóc mệt mà tự mình nín lại.
“Gia gia… Gia gia đi rồi, chỉ để lại một mình Ưu Ưu thôi…”
Ưu Ưu vừa sụt sịt vừa nói bằng giọng ấm ứ.
Nàng đã lâu lắm không nói chuyện cùng ai. Nay khó khăn lắm mới tìm được một người để thổ lộ, một khi mở miệng thì không sao ngừng lại được.
“Là gia gia nhặt ta về, gia gia dạy ta nhận chữ, ta học được rất nhiều, gia gia thích ta nhất. Gia gia thường nói mấy đứa con của ông ấy không có đứa nào thông minh bằng ta… Nhưng… nhưng mà ông đi rồi, ta không nỡ rời xa ông…”
Ưu Ưu càng nói càng khóc, nước mắt lại lã chã rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT