“Nguyên Thanh à, Thủy Phách tuy là vật do tiên tổ tìm được, nhưng người thực sự có thể chạm được đến truyền thừa trong đó thì hiếm vô cùng, có thể nói là lác đác như lông phượng sừng lân. Bởi thế mới được xem như một biểu tượng, đặt chung với ấn trưởng tộc, trở thành truyền thống.”
“Giờ Thủy Phách đã mất, Thủy gia ta chẳng phải vẫn yên ổn đó sao? Mất Thủy Phách không phải chuyện đủ làm lay chuyển vận mệnh của Thủy gia.”
Thủy Dĩ Ngang từ khi bước qua ngưỡng cửa hóa thần, tính tình ngày một bình hòa, những chuyện từng để tâm khi xưa giờ đã có thể ung dung đối mặt.
“Nhưng Tống Vu không phải người của Thủy gia, nếu thật sự để nàng ta đoạt được truyền thừa trong Thủy Phách, vậy thì...”
Thủy Nguyên Thanh không được bình thản như phụ thân hắn, dù bây giờ chẳng ai trong Thủy gia có thể kích phát truyền thừa, nhưng chỉ cần Thủy Phách còn được lưu truyền từ đời này sang đời khác, ắt sẽ có một hậu nhân hữu duyên giải được ẩn cơ trong đó.
Còn nếu rơi vào tay Tống Vu, Thủy gia sẽ mất đi cơ hội đó mãi mãi.
Thủy Dĩ Ngang thu lại nụ cười, trầm giọng nói: “Thành Vân đã đắc tội với Tống Vu, ngươi nghĩ phải làm gì mới khiến nàng ta nguôi giận, không kéo đến gây chuyện?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT