Ý của Đại Bảo ban đầu cũng giống như nương hắn, là muốn Tống Vu ngồi yên nghỉ ngơi, ai ngờ khi lời ra miệng lại như biến thành câu khác, mang theo vị hỏa khí, chính hắn cũng bị dọa ngẩn người.
May thay, Tống Vu lại chẳng nghe ra chút ác ý nào, chỉ cười cười tỏ vẻ áy náy với Đại Bảo.
Hiện tại tay chân nàng còn yếu, hành động khó khăn, đích thực chẳng giúp gì được.
Thôi thì đợi khi thương thế hồi phục thêm, sẽ nghĩ cách đáp tạ ân tình của họ.
Thấy Tống Vu không trách mắng gì, Đại Bảo lập tức yên tâm, vội ngậm miệng như hến, sợ bản thân lỡ lời thêm điều chẳng phải.
Ba người bọn họ hiển nhiên đã quen làm việc này, chưa tới một khắc đã xử lý đâu ra đấy mẻ hải sản cần phân loại.
Lâm thẩm xếp hải sản tươi vào giỏ trúc, dặn Tống Vu và Tiểu Bảo đôi câu, rồi cùng Đại Bảo ra trấn ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play