Ngự Long chân nhân đợi Tống Vu nói xong mới cảm khái: “Lần này con trở về thật đúng lúc, không bao lâu nữa chính là đại tỷ thí của Lăng Thiên Tông rồi. Đến lúc đó, con nhất định phải vì Vạn Thú phong chúng ta tranh lấy vinh quang đấy.”
Ánh mắt Ngự Long chân nhân đầy khích lệ nhìn về phía Tống Vu, hoàn toàn không để mắt tới ba đệ tử khác của mình.
Hứa Mộc Bạch cùng hai người kia đã quen với sự thiên vị của sư phụ, thậm chí còn bị đồng hóa, cũng nhìn Tống Vu với ánh mắt cổ vũ, giống như ba người họ không cần tham gia vậy.
“Đệ tử nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của mọi người, Tống Vu nghiêm túc gật đầu.
Ngự Long chân nhân lúc này lại cảm thấy có phải mình gây áp lực quá lớn cho nàng không, liền vội nói: “Thật ra cũng không cần quá căng thẳng, theo ta thấy thì trong số đệ tử nhập môn cùng thời với con, giờ không còn ai sánh bằng con nữa rồi.”
Nói đến đây, Ngự Long chân nhân bất giác nhớ đến đại đệ tử của chưởng môn Chính Dương chân nhân – Trịnh Tuấn Kiệt, khuôn mặt già nua lập tức nở nụ cười như hoa cúc nở rộ.
Nhìn Tống Vu, rồi lại nghĩ đến Trịnh Tuấn Kiệt, sự chênh lệch giữa hai người rõ ràng như ban ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT