“Ta nói này, lão Đan Dương, đã một năm trôi qua rồi, đôi uyên ương nhỏ kia không biết đã trốn ở đâu rồi, ngươi còn ở đây canh à?”
Giác Khuê ngồi trên lưng con Lam Oa, cằn nhằn với Đan Dương chân nhân đang ngồi trong đại điện, mặt không biểu cảm.
“Ngươi chẳng phải cũng đang ở đây sao?” Đan Dương chân nhân thản nhiên đáp.
 Giác Khuê bực bội gãi đầu: “Ngươi là lão bất tử không đi, thì ta cũng không đi.”
Tuy rằng Giác Khuê không hiểu tại sao Đan Dương chân nhân vẫn chưa rời đi, nhưng hắn biết lão già này tâm tư rất sâu.
Nếu Đan Dương chân nhân không chịu đi, vậy chắc hẳn nơi này vẫn còn ẩn chứa điều gì đó. Vậy nên hắn cũng không rời đi.
“Tùy ngươi.” Đan Dương chân nhân nhẹ bẫng nói một câu, sau đó mặc kệ  Giác Khuê lải nhải, không thèm để ý nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play