"Không định thả nó đâu." Thụy Tuyết hờ hững đáp lại. Trước đó, Tiểu Thương cứ kêu ca rằng bận rộn không xuể, tốt nhất là bắt được một con bạch tuộc thành tinh về giúp việc. Bây giờ tự dưng có cá tự đưa mình tới cửa, tất nhiên chẳng có lý do gì để từ chối.
Lời vừa thốt ra, Chung Nghị lập tức cảm thấy có gì đó sai sai. Bạch tuộc gây rối thì nên bị bắt lại, phải trải qua giáo dục tư tưởng và lao động cải tạo. Sao lại bàn chuyện thả hay không thả với cô ấy? Bạch tuộc không phải nên do cơ quan chức năng xử lý sao?
"Yên tâm giao nó cho tôi." Chung Nghị nghiêm túc, chính trực nói: "Tôi sẽ đảm bảo nó nhận được hình phạt thích đáng."
Nói xong, anh ta định tiến lại gần để bắt giữ "tội phạm".
"Meo!" Thái Cực lập tức trừng mắt nhìn Chung Nghị, ánh mắt đầy dữ tợn. Đây là con mồi của ta, ngươi định làm gì hả?
"Quản mèo của cô đi." Chung Nghị quay sang cầu cứu Thụy Tuyết.
Thụy Tuyết ngạc nhiên hỏi: "Mèo bắt được, tại sao phải giao cho anh?" Trong lời nói, không hề có ý định sẽ giao bạch tuộc ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT