Phùng Diệu Tông nhìn Phương Thiến như nhìn quái vật, vẻ mặt có chút phức tạp, cũng có chút thất vọng.
Phương Thiến, anh thấy em chính là bệnh thần kinh, Uyển Uyển đã trưởng thành, không phải trẻ con ba tuổi, cô ấy có quyền quyết định mình muốn làm gì, phải gánh vác cái gì, mà không phải em như vậy cái gì cũng quyết định được, mặc kệ Uyển Uyển sống chết như thế nào thì cứ để Uyển Uyển chịu đựng tất cả. "Phùng Diệu Tông than nhẹ một tiếng bất đắc dĩ nhìn Phương Thiến nói.
Anh thật sự không biết mình rốt cuộc có chỗ nào khiến Phương Thiến cảm thấy khó chịu như vậy? Thậm chí nói con gái mình như vậy.
"Phương Thiến, ta tự nhận những năm này ở bên ngoài mặc dù có mấy nữ nhân, nhưng ta đối với ngươi là tốt nhất, ai cũng sẽ không vượt qua ngươi, nhưng ngươi cho dù ghen cũng phải có cái hạn độ, tìm được nữ nhi trên người, ngươi thật đúng là bản lĩnh." Phùng Diệu Tông bất đắc dĩ nhìn Phương Thiến nói.
Phùng Uyển Mộng kinh ngạc nhìn Phùng Diệu Tông, sau đó làm bộ cái gì cũng không nghe được, mà là cùng Phùng Diệu Tông nói: "Cha ta đói bụng, đi xuống trước lấy chút đồ ăn, về chuyện này ngươi cùng nàng hảo hảo thương lượng một chút đi."
Phùng Diệu Tông cười gật đầu: "Được, em đi ăn đi, chuyện này giao cho anh xử lý.
Chờ Phùng Uyển Mộng rời đi, sắc mặt Phùng Diệu Tông nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Đưa tay nắm lấy tay Phương Thiến, kéo người vào trong thư phòng.
Đưa tay ném người xuống sô pha, lạnh lùng mở miệng nói: "Phương Thiến, cô biết cô đang làm gì không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play