Không khí sắp sửa đánh nhau bị Thành Bân phá ngang.
Thành Bân từ phía sau chen lên, tát một phát đẩy Thiệu Trạch đang trừng mắt ra, kéo tay Tần Thành hét to: “Thành ơi, Hằng của tụi tao đâu? Sao rồi? Hả? Sao rồi?”
“Ờ,” Tần Thành chỉ ra sau, “Tự mày nhìn đi.”
Thành Bân quay phắt lại, thấy Giản Hằng là nước mắt tuôn như suối, chạy vèo tới mép giường, trèo lên ôm giường khóc nức nở.
Cảnh này quen quen, Tần Thành như thấy lại chính mình tối qua.
Nhưng không, cậu khóc chắc chắn không ngu ngốc như thế.
Thiệu Trạch liếc cậu một cái rồi cũng đi qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play