Không thấy Chu Sở Lan đâu, nhưng trước mắt lại xuất hiện rất nhiều bóng hình của anh.
Lý Trác Diệu giơ tay chạm lên mặt mình, nóng hổi, hình như dưới chân cũng bắt đầu có cảm giác lâng lâng. Cậu bỗng nhận ra, có lẽ mình đã say rồi.
Tất cả là do rượu gạo mà cậu vừa uống hồi sáng nay trước khi lên đường. Lúc ăn sáng, người đầu bếp mập phụ trách nấu ăn đã rót cho cậu một ít rượu gạo ngọt nhà mình tự ủ. Hương vị ngọt ngào nồng đượm rất ngon, cậu đã uống hẳn hai ba chén, lúc đầu không có cảm giác gì, vậy mà giờ lại bắt đầu thấy choáng váng, rượu gạo làm cậu say dần. Loại rượu tự ủ này có nồng độ cồn khá cao, tác dụng chậm cũng rất mạnh, cậu thực sự bắt đầu hơi say.
"Sếp? Anh ổn chứ?" Tạ Quân đi tới đỡ lấy cậu.
"Không sao. Rượu gạo buổi sáng mạnh thật đấy, đến giờ mới lên men."
Phía trước có một cái cây, Tạ Quân đỡ cậu đi tới dựa vào gốc cây, không xa địa điểm quay phim lắm, chỉ cần nhìn một cái là có thể thấy được bên đó. Lý Trác Diệu nghiêng người dựa vào thân cây, vừa nghỉ ngơi, vừa chăm chú quan sát tình hình quay phim ở đằng kia.
"Bên đó không có vấn đề gì chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT