"Nương tử, Tam điện hạ đêm qua không dùng bữa, không chết được."
Sáng sớm, Diệu Nhi thấp giọng bẩm báo: "Hay là lại hạ độc thêm vài lần, hắn thể nào cũng chết. Bỏ vào gạo, hoặc là bỏ xuống giếng, hắn không cần ăn cơm, thế nào cũng phải uống nước chứ? Quanh lãnh cung, hắn cũng chỉ có cái giếng đó có thể dùng."
Diệu Nhi nói xong, đầu đã bị Chu Vệ Liên gõ nhẹ. "Không được, hắn đã biết chúng ta hạ độc, khẳng định không dám hành động liều lĩnh, có khi đến nước cũng không dám uống."
"Hơn nữa, hạ độc ngấm vào đất, vạn nhất chuyện vỡ lở ra thì làm sao bây giờ? Ngươi đó ngươi, theo ta mấy năm nay không có chút tiến bộ nào, cái chiêu ngu ngốc này cũng nghĩ ra được."
Trong thâm tâm, Chu Vệ Liên chỉ muốn mạng của Hạ Hầu Úy, không muốn hại chết cả những người khác, bao gồm Phúc Thuận.
Kỳ thật, nếu không phải Hạ Hầu Úy ở kiếp trước đã gieo mầm họa, nàng cũng không đến mức phải làm đao phủ. Ai lại muốn tay mình nhuốm máu tươi chứ? Nhưng Hạ Hầu Úy đâu phải vô tội.
"Nương tử muốn làm thế nào ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play