Hạ Hầu Úy đi thượng triều rồi, Chu Vệ Liên dùng xong bữa sáng, Phúc Thuận theo lời hoàng đế dặn dò trước đó, dẫn nàng đi gặp Chu Thái hậu.
Nói là giam cầm nhưng cũng không phải là nhốt trong phòng kín. Cung uyển giam giữ Chu Thái hậu có thể nói là vô cùng tồi tàn, vừa nhỏ vừa ẩm thấp.
Nơi này quanh năm không được tu sửa, tám gian nhà có đến mười mấy chỗ mái ngói dột nát, gặp hôm mưa to, phải dùng chậu hứng nước trong phòng.
Hạ Hầu Úy căm ghét Chu Thái hậu, Chu Vệ Liên biết hắn sẽ không đối xử tử tế, nàng cũng từng khổ sở cầu xin hắn tìm cho cô mẫu một nơi ở tốt hơn một chút.
Khi đó Hạ Hầu Úy siết chặt cằm nàng, cười lạnh nói: "Nàng nhận rõ thân phận một chút đi, cô mẫu nàng bây giờ là tù nhân, nàng cũng vậy, trẫm có thể giữ lại mạng bà ta đã là tốt lắm rồi. Nàng mà còn dám nhắc tới, trẫm giết bà ta!"
So với cung Từ Ninh nguy nga tráng lệ, xây bằng ngọc đá, mái lợp ngói lưu ly xanh biếc, nơi ở của Chu Thái hậu trước kia tựa như gấm vóc lụa là, thì cái lãnh cung này vừa lạnh lẽo vừa ẩm thấp, thực sự khó coi. Hạ Hầu Úy đuổi hết cung nữ đi, chỉ để lại một ma ma thân thủ nhanh nhẹn hầu hạ bà.
Nói là hầu hạ, không bằng nói là trông coi, Hạ Hầu Úy sẽ không để bà chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play