Ngày hôm sau, cả năm người đều thức dậy với vẻ mặt uể oải, quầng thâm mắt đen xì, liên tục ngáp ngắn ngáp dài. Hạ Thương lờ đờ cầm cây xiên cá đi ra biển, Tiểu hòa thượng và Tô Hoài Thần thì leo lên chiếc bè đang làm dở dang ngồi.
“Anh, anh nói xem có phải tại mấy ngày nay bọn mình không tắm rửa nên mới bị nhiều muỗi như vậy không?” Tiểu hòa thượng đuối đến sắp khóc.
Lâm Chi Nam nghe bốn năm ngày không tắm rửa, mặt đỏ bừng. Họ không chỉ bốn năm ngày không tắm, mà còn chưa đánh răng, hai đêm nay cô bé ngủ đều co ro vào mép lều, sợ trên người có mùi gì đó làm phiền người khác.
“Nếu vẫn không tìm thấy nguồn nước để tắm, sau khi chương trình kết thúc về nhà cũng chẳng cần mua muối nữa, cứ thế cạo ra, ít nhất cũng được nửa thùng.” Bây giờ Tô Hoài Thần không còn chút hình tượng nghệ sĩ nào nữa, nghĩ gì nói nấy, có lúc cãi nhau với Tiểu hòa thượng, suýt nữa thì thở vào mặt đối phương, ý đồ dùng cách này để chiến thắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT