“Anh, làm sao bây giờ? Chúng ta bơi qua đó sao?” Tiểu hòa thượng liếm đôi môi khô nứt nẻ, khuôn mặt luôn rạng rỡ giờ cũng đã nhăn lại. Hai ngày trước còn tạm được, hai ngày nay dừa ngày càng ít đi, bọn họ cũng phải giảm lượng nước uống, nhưng cứ tiếp tục thế này, chẳng lẽ hết nước rồi lại phải uống nước biển sao? 
“Ừ, Hoài Khâm, chúng ta phải nghĩ cách thôi.” Tô Hoài Thần cũng rất nóng, trước đó Hoài Khâm còn nói hòn đảo này thuộc hệ nhiệt đới, đến đây đã bốn ngày rồi, một giọt mưa cũng không có, hoàn toàn khác với trận mưa ngay ngày đầu tiên của cuộc thi trong nước: “Đúng rồi, chẳng phải có cái gì gọi là chưng cất nước biển sao? Chúng ta có thể làm cái đó không?” 
“Anh Hoài Thần, chúng ta không có dụng cụ.” Lâm Chi Nam cũng đã học qua cái này, bây giờ ngay cả vật chứa nước cơ bản bọn họ cũng không có, không thể đun sôi nước, căn bản là không có cách nào. 
“Nếu khát quá, cậu với tiểu Nam đi lấy chút lõi cây chuối về nhai đi.” Sở Hoài Khâm đưa cây rìu đá nhỏ cho Tiểu hòa thượng, nói: “Nhớ chú ý an toàn.” 
“Vâng.” Tiểu hòa thượng nhận lấy, lẩm bẩm: “Lá chuối thì mọc um tùm, sao lại không thấy quả chuối nào thế nhỉ!” 
Cậu ấy rất lo lắng, vì trên cạn không có thức ăn, mấy ngày nay bọn họ đều phải xuống biển tìm việc này thì không sao, nhưng cơ thể khi khô toàn để lại muối, vừa ngứa vừa đau, đen đi thì không nói, nghiêm trọng nhất là Hạ Thương đã bắt đầu bị bong da. 
“Chuối thường phải tháng chín mới có.” Sở Hoài Khâm đứng dậy, vỗ vỗ cát dưới mông: “Hạ Thương, anh ở đây trông đồ, tôi với tiền bối đi dạo một chút.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play