Mưa vẫn rơi nhưng đã nhỏ hơn rất nhiều, Sở Hoài Khâm đợi một lúc, không thấy Hạ Thương quay lại liền dẫn theo tiểu hoà thượng đang buồn bã và Tô Hoài Thần đi tìm đồ ăn. Hôm nay thể lực của mọi người đã hồi phục khá tốt, Tô Hoài Thần cũng hết cảm trên đường đi thấy cỏ xước, Sở Hoài Khâm lại nhổ thêm vài bụi, Tô Hoài Thần quay mặt đi thực sự không muốn nhìn thấy thứ này nữa, khó uống quá, không biết hôm qua tiểu hoà thượng làm thế nào mà ăn cả bã.

Ba người hôm nay đi khá xa tìm được một cây thị, hái được kha khá trái, trên đường về lại tìm được một quả bí ngô to bằng hai bàn tay, coi như có một bữa rồi nhưng khi Sở Hoài Khâm trở về lều trại, nhìn thấy bộ dạng lôi thôi lếch thếch của Hạ Thương, quả bí ngô trên tay suýt nữa rơi xuống đất.

Toàn thân ướt sũng không cần phải nói, thảm nhất là trên đầu Hạ Thương không chỉ có cỏ còn có cả bùn quần áo trên người cũng như vừa lăn lộn trong bùn, giày cũng chỉ còn một chiếc. Mu bàn tay trái có máu, tay phải xách một con thỏ đang chảy máu, cả người trông thảm không nỡ nhìn.

“Anh bị làm sao vậy?” Sở Hoài Khâm đưa quả bí ngô cho Lâm Chi Nam đi tới lấy một nồi nước mưa, dội từ xương quai xanh xuống, lại dội lên tay chân anh thấy không có vết thương nào khác mới thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play