Nụ cười trên mặt Ngụy Yên hoàn toàn cứng lại.
Không buồn để ý biểu cảm buồn cười và đầy đặc sắc của Ngụy Yên lúc này, Khương Kiến Nguyệt lập tức bước tới trước bàn của Yến Trị Càn.
Người đàn ông đặt ly rượu xuống bàn, thu hai chân đang gác lại, đổi thành tư thế lười biếng vắt chéo chân.
Hắn như thể không có xương, tựa nghiêng người vào ghế sofa, hai tay đan vào nhau, nhướng mày nhìn cô, khóe môi còn vương một nụ cười nhàn nhạt.
Khương Kiến Nguyệt nhận ra tên này.
Kiếp trước, khi cô bị Úc Điệm Thu dẫn đi giới thiệu với đám bạn của hắn, trong số đó có cả người này.
Nghe nói gia thế của hắn cũng rất hiển hách, thậm chí còn có quan hệ sâu sắc với người trong Cục Cảnh sát.
Chỉ là không hiểu vì sao, có lẽ vì giữ trong lòng chút tâm tư kỳ quái nào đó, Úc Điệm Thu từ trước đến nay chưa bao giờ để cô tiếp xúc quá nhiều với đám người kia. Thế nên cô cũng chỉ miễn cưỡng nhớ được vài cái tên, mà Yến Trị Càn chính là một trong số đó.
Huống chi, hắn còn là số ít người từng bị Úc Điệm Thu cảnh cáo mà vẫn muốn chủ động đến bắt chuyện với cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT