Yến Trị Càn vẫn thấy hơi chán ngán khi phải đối mặt với lão cáo già Úc Điệm Thu.
Hắn luôn cảm thấy gã này õng ẹo, làm bộ làm tịch, rõ ràng cùng là hạng chơi bời, mà gã cố tình cứ phải tỏ ra mình cao sang hơn hẳn, nói chuyện thì âm dương quái khí, nghe chẳng giống lời người bình thường.
Trước đây, có người đoán Úc Điệm Thu bình thường chỉ giả vờ ăn chơi thôi, chứ thực ra là đang bận kiếm tiền. Nghe đến đó, hắn đã muốn chửi thẳng vào mặt kẻ ngu ngốc ấy rồi.
Mới biết à? Đầu óc toàn bã đậu hả? Người ta chỉ đùa giỡn với mày thôi, mày thật sự nghĩ gã cũng là cái thùng cơm như mày sao?
Hắn biết mình là một công tử bột, chơi gái, bay lắc, đua xe… đủ cả, nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu đần, hắn biết rõ ai là phế vật thật, ai là phế vật giả, bằng không đâu đến mức phải kiêng dè cái tên thâm hiểm Úc Điệm Thu kia đến vậy.
Lại nói, hắn đương nhiên biết mình hiện tại là kẻ ăn chơi vô độ, nhưng những thứ cần học trước kia hắn cũng không thiếu. Chẳng qua là bây giờ chưa đến lúc tiếp quản gia nghiệp, hắn thấy chán quá nên mới tìm kiếm cảm giác mạnh thôi.
Dù sao thì, chơi thêm một hai năm nữa là phải về làm tổng giám đốc rồi, không tranh thủ chơi bây giờ thì chờ người khác gọi mình là Yến Tổng, lúc đó còn như thằng ngốc mà đi đua xe trên núi à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play