Về phần Tống Ngọc Mộng, Tần thị ngay cả Tống Ngọc Thiền cũng không xử trí, chứ đừng nói đến Tống Ngọc Mộng. Chỉ là gần đây nhốt ở trong viện, chỉ chờ sang năm Đỗ gia đưa kiệu hoa đến rước nàng ta ra khỏi phủ.
Tống Ngọc Tịch đi về phía Vũ Đồng viện, không nghĩ tới Tống Ngọc Hàn lại đuổi theo.
Tống Ngọc Tịch dừng bước chờ nàng ấy, rồi hỏi:
"Sao, chung thân đại sự nhanh như vậy đã nói xong rồi?"
Tống Ngọc Hàn liếc mắt nhìn Tống Ngọc Tịch một cái, nói: "Ngay cả muội cũng trêu chọc ta có phải hay không? Giờ trong viện tổ mẫu, bọn họ chế giễu ta cũng coi như thôi đi, ấy vậy mà muội cũng tới. Muốn ép ta phải trốn ra ngoài hả?"
Sau khi nói xong những lời này, thấy Tống Ngọc Tịch vẫn ung dung nhìn nàng ấy, cả hai người đều không hẹn mà cùng cười ra tiếng. Tống Ngọc Hàn nói: "Được rồi, ta chỉ định đi thăm An ca nhi, hai ngày không gặp thằng bé, thấy rất nhớ nó."
Tống Ngọc Tịch không nhịn được lại nói một câu: "Muốn có con, nếu có năng lực thì tự mình sinh một đứa đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play