Tống Ngọc Thiền không khống chế được cảm xúc. Tống Ngọc Tịch cũng không muốn lưu lại nói chuyện với nàng ta. Nàng cười lạnh một tiếng, đứng dậy, muốn rời đi, nhưng lại không ngờ Tống Ngọc Thiền lại gọi nàng lại, nói:
"Hôm nay ngươi đi ra khỏi nơi này, thì cũng đừng hối hận, ngươi vừa đi, ta lập tức treo cổ tự tử."
Đối với loại uy hiếp này của nàng ta, Tống Ngọc Tịch cũng không để ở trong lòng. Nàng nói: "Nếu ngươi thật sự muốn treo cổ, vậy thì cứ treo đi, dù sao ta cũng không thể ngăn được ngươi! Ngươi chết rồi, đối với ta mà nói, không phải càng tốt hơn sao?"
Lời nói của nàng thành công khiến Tống Ngọc Thiền câm miệng. Tống Ngọc Tịch xoay người, nhìn Tống Ngọc Thiền đang nằm trên giường, nói:
"Đừng thừa nước đục thả câu nữa, ngươi muốn làm gì, nói thẳng đi."
Tống Ngọc Thiền kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tống Ngọc Tịch, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, nhưng cho dù cảm thấy không cam lòng, thì nàng ta cũng chẳng thể làm gì được. Nàng ta hít sâu một hơi, làm cho giọng nói của mình dịu xuống, rồi nói:
"Ngươi đi nói với tổ mẫu, ta muốn lập gia đình. Ta không chọn dòng dõi, cho dù là hàn môn ta cũng gả, ta không muốn ở lại đây nữa, nếu tiếp tục ở lại đây, ta sẽ phát điên mất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play