Lương Bảo Trân cảm thấy thuốc nước thấm vào vết thương, từng cơn đau nhói, bị câu nói chẳng đầu chẳng cuối của người đàn ông làm cho mơ hồ: “Cái gì sẽ không thế nữa?”
Nhưng anh đang tập trung bôi thuốc nước, dường như không nghe thấy.
Nhìn đỉnh đầu đen nhánh của Hứa Thịnh Kiệt đang cúi xuống, Lương Bảo Trân bị anh nắm chặt mấy ngón tay chỉ thấy cảm giác đau nhói biến mất, lòng bàn tay ngược lại ngứa ngáy.
…
Ngày hôm sau, Lương Bảo Trân mới biết tại sao Hứa Thịnh Kiệt lại nhất quyết bắt cô mách lẻo với anh.
Hứa Thịnh Kiệt tranh thủ giờ trưa đến nhà chú ba Hứa Minh Lương. Lương Bảo Trân cũng không biết anh nói thế nào, sau khi về chỉ nói rằng họ sẽ không đến gây phiền phức nữa, tiện thể còn moi được của Hứa Minh Lương một đồng.
"Gọi là moi là sao?" Hứa Thịnh Kiệt nghiêm mặt: “Đây là tiền thuốc của em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT