Quay đầu nhìn lại, Hứa Thịnh Kiệt đang kéo mình.
"Một thời gian nữa về thăm bố mẹ." Thấy Lương Bảo Trân rõ ràng có phần buồn bã, Hứa Thịnh Kiệt nhẹ nhàng nói tiện tay lấy một viên kẹo trái cây từ trong túi quần, xé giấy gói rồi đưa lên miệng vợ.
"Ừm." Lương Bảo Trân bất ngờ bị chồng cho ăn một viên kẹo, là vị cam ngọt ngào. Đầu lưỡi cuộn kẹo lại mút một cái, tâm trạng dường như cũng khá hơn: “Anh lấy đâu ra kẹo thế?”
"Tiểu Nhã cho." Gấp giấy gói kẹo lại, Hứa Thịnh Kiệt nhìn ánh mắt tò mò của Lương Bảo Trân giải thích một câu: “Đem về cho Tiểu Nhã, con bé thích sưu tầm cái này, trong nhà đã có mười mấy cái.”
Giấy gói kẹo trái cây là giấy sáp nhiều màu, còn vẽ hình dạng các loại trái cây tương ứng, rất đẹp. Thỉnh thoảng ăn một viên kẹo, trẻ con thích sưu tầm nhất, đều coi như bảo bối.
"Giấy gói kẹo này đúng là đẹp! Trong hộp sắt ở phòng em cũng có ba cái nhưng chúng em ít khi ăn kẹo." Nói đến sở thích giống nhau, Lương Bảo Trân rất đồng cảm.
“Vậy em về xem cùng con bé, con bé rất thích cho người khác xem giấy gói kẹo của mình.”
“Được.”
Một giờ năm mươi phút chiều, hai người đến đầu ngõ Trăng Khuyết. Hứa Thịnh Kiệt làm ca hai giờ, đi từ đầu ngõ vào phải mất mười mấy phút.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play