Chu Vân lo lắng Lương Bảo Trân nghe lời đồn đại sẽ bị ảnh hưởng nên bày tỏ thái độ trước.
Nói trước mọi chuyện cho rõ ràng, đừng để trong lòng có khúc mắc, sau này giải quyết không dễ.
“Bà ơi, bà nói gì vậy, sau này chúng ta đều là một nhà. Một nhà thì không nói hai lời.”
Nhà họ Hứa đều là người chân thành, lấy lòng mà đổi lòng, Lương Bảo Trân cảm thấy sau này chỉ cần sống tốt là được.
"Tốt lắm!" Chu Vân vui mừng trong lòng, nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, biết là cháu trai cả về.
Vội gọi người vào, mình thì đứng dậy ra ngoài: “Thịnh Kiệt, con ở lại với Bảo Trân xem đồ hồi môn, lát nữa đi bách hóa mua ít quần áo. Hôm nay là ngày tốt, thích gì thì mua.”
Chu Vân hồi trẻ cũng đọc không ít sách, là công nhân dệt may chính quy, kết hôn với công nhân trong nhà máy, hai người sinh được hai trai một gái. Con gái lớn lấy chồng ở thành phố bên cạnh, không dễ gặp mặt; con trai thứ hai là bố Hứa Thịnh Kiệt, người hiếu thuận nhất nhưng lại mất sớm; còn gia đình con trai út thì đã lâu không qua lại với mẹ đẻ.
Cả nhà đó đều để mắt đến số tiền mà bà lão nắm trong tay, hai ông bà lão năm xưa sống không tệ, mặc dù đã trải qua nạn đói, ông ta vẫn cho rằng mẹ mình còn tiền tiết kiệm, chỉ là chỉ trợ cấp cho nhà anh hai, vì vậy muốn chiếm đoạt.
Nói đến chuyện bà Chu Vân có tiền hay không thì không ai biết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play