Lương Bảo Anh từng cùng em gái đi xem căn nhà đó rồi, cũng rất khí thế, nhất là gian chính rộng rãi sáng sủa.
"Vậy chị không khách sáo với em nữa!" Lương Bảo Anh rất mong có một nơi ở rộng rãi hơn, cũng tốt cho Mộng Mộng. Trước đây ở quê rộng rãi biết mấy, con nít không nói gì khác, có thể chạy tung tăng, bây giờ thì bị gò bó quá. “Nhưng mà, tiền thuê nhà bọn chị phải đưa, không thể chiếm tiện nghi của em được.”
“Đưa tiền thuê nhà gì chứ?”
“Tục ngữ có câu, anh em ruột thịt còn phải tính toán rõ ràng. Tiền thuê nhà cứ theo giá thị trường, thật ra cũng không nhiều, bên ngoài muốn thuê còn không có mà thuê. Coi như bọn chị được lợi rồi. Tiền mua căn nhà này nhà chồng em cũng bỏ ra phần lớn, chúng ta không thể ăn trong bát còn muốn nhìn nồi được. Em đừng cãi chị, chút tiền này bây giờ chị đưa dễ dàng.”
“Thôi được rồi, chị, bây giờ chị là bà chủ giàu có rồi.”
Bị em gái trêu chọc Lương Bảo Anh đỏ mặt, bà chủ giàu có gì đâu, chỉ là cô thật sự dựa vào việc buôn bán tích góp được kha khá tiền. Tuy không đến mức có thể mua nổi căn nhà, nhưng sổ tiết kiệm trong nhà sớm đã vượt quá bốn chữ số rồi. Còn mua được cả một chiếc ti vi đen trắng, ngày tháng càng ngày càng tốt đẹp.
Tống Kiến Quốc biết được em vợ và em rể cho nhà mình dọn vào ở, mừng rỡ vô cùng. Ai mà chẳng muốn ở một căn nhà rộng rãi chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT