“Mẹ yên tâm.”
Lương Chí Cao vỗ vai con rể, gật đầu với anh, ra hiệu cho hai người lên đường: “Đừng lỡ giờ lành.”
“Chị ơi, nhớ về thăm chúng em nhé.”
"Bảo Trân, có chuyện gì thì nói với bọn chị, nếu không có thời gian về thì có thể nhờ người nhắn tin." Lương Bảo Anh là người cùng mẹ nuôi lớn em gái, tình cảm chị em rất sâu, lúc này càng cảm thấy không nỡ.
Lương Bảo Trân suýt không nhịn được mà bật khóc, cô không dám lên tiếng, sợ lộ ra vẻ yếu đuối, chỉ gật đầu.
Quay đầu nhìn anh trai thứ hai và Hứa Thịnh Kiệt đang nói gì đó, thấy cô nhìn sang mới dừng cuộc trò chuyện.
Lương Bảo Quân là người cười vui nhất trong nhà họ Lương, anh vui mừng thay em gái: “Anh đã nói chuyện với em rể rồi, em yên tâm, cậu ấy không dám bắt nạt em đâu.”
Thực ra Lương Bảo Quân nhỏ hơn Hứa Thịnh Kiệt một tuổi nhưng lúc này lại gọi em rể rất ngọt ngào.
Lương Chí Cao lúc này cuối cùng cũng châm điếu thuốc lào, một vòng khói trắng bốc lên, nhìn bóng dáng con gái và con rể dần xa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT