Hứa Thịnh Nhã sợ vì chuyện này mà liên lụy đến Bảo Linh, nếu Bảo Linh bị bọn chúng trả thù thì cô chính là tội đồ.
Trong lòng Lương Bảo Linh căm hận đám du côn này, nếu là ở quê cô nhìn thấy đám du côn kia còn có thể mắng lại, nhưng ở thành phố thì khác. Bọn chúng kết bè kết phái, thậm chí còn mang theo dao, Lương Bảo Linh cũng không biết phải làm sao.
“Hay là về nói với chị ba?”
“Nói với chị ba sao?” Hứa Thịnh Nhã có chút do dự.
Cô không muốn gây thêm phiền phức cho gia đình, từ nhỏ đến lớn đều vậy. Cha mẹ mất sớm, trong nhà chỉ còn bà nội và người anh trai lớn, cô luôn tự nhủ phải ngoan ngoãn nghe lời. Dù có đôi lúc ở bên ngoài chịu chút ấm ức cũng không muốn để gia đình biết, nhà đã khổ như vậy rồi, không thể thêm phiền toái nữa.
“Tất nhiên rồi!” Lương Bảo Linh không chỉ định nói với chị ba mà còn định nói với anh hai, anh hai nhiều mánh khóe nhất, nói với anh ấy nhất định sẽ có cách.
Hai người dắt xe đạp về nhà, Chu Vân tuổi đã cao mắt kém không phát hiện ra điểm bất thường của hai đứa nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play