“Bố ơi, mẹ ơi, hai người muốn đi rồi sao?” San San đi giày xong, chuẩn bị đi ăn sáng.
“Ừ, tối bố mẹ đón con đi ăn nhé, chú Ngô muốn gặp con đó, còn nói mang quà cho con nữa.”
Quà sao? San San vừa nghe đã thấy phấn khích, nhưng mà: "Chú Ngô là ai ạ?”
Lần trước San San gặp Ngô Nhị đã là hai năm trước rồi, con bé sớm đã quên mất, Hứa Thịnh Kiệt nhắc nhở cô bé: "Là chú đã tặng con máy ảnh đó, con quên rồi à?”
“A! Chú râu quai nón!” San San nhớ ra rồi!
“Sao lại gọi người ta bằng biệt danh thế?” Lương Bảo Trân giả vờ nhéo má cô bé dọa: "Không được vô lễ.”
“Con biết rồi, con sẽ không gọi chú Ngô là chú râu quai nón đâu, đây là bí mật của riêng con thôi.” San San toàn nhớ người ta bằng cách này, chứ gặp nhiều người thế, làm sao mà nhớ hết được? Thế này chẳng phải tiện hơn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play