Bà ta không phải người hành động bốc đồng, bèn lặng lẽ tìm hiểu thông tin về Trần Ngọc Liên, rồi tìm đến căn nhà trong ngõ Nguyệt Nha gõ cửa nhà họ Trần.
Trần Ngọc Liên tất nhiên là nhận ra vợ của Trần Dũng. Cô có vẻ như đã chuẩn bị cho ngày này từ lâu, chỉ thản nhiên bảo hai đứa con gái ra ngoài chơi. Trái lại, Quách Minh Lệ lại thuận tay đóng cửa lại.
Quách Minh Lệ nào muốn bỏ qua chuyện này, bà ta muốn làm cho ầm ĩ lên để cho mọi người thấy bộ mặt của con hồ ly tinh dám quyến rũ chồng mình. Nhưng một khi chuyện đã vỡ lở, Trần Dũng sẽ bị hủy hoại danh dự vì tội lỗi của mình, còn bà ta cũng sẽ bị người đời cười chê. Đến lúc đó, nhà họ Trần sụp đổ, liệu bà ta có còn sống yên ổn được nữa?
“Trần Ngọc Liên phải không?” Quách Minh Lệ vênh váo nhìn người phụ nữ đẹp mặn mà trước mặt, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.
Trần Ngọc Liên nhìn vị khách không mời mà đến, mặt không biến sắc. Nhưng ngay sau đó, một cái tát giáng xuống. Quách Minh Lệ trừng mắt nhìn cô, gằn giọng: “Chồng chết rồi còn muốn quyến rũ chồng tôi? Đúng là đồ đàn bà lẳng lơ!”
Giọng nói Quách Minh Lệ như có nọc độc, mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng đó, bà ta lại thấy đau thấu tim gan. “Tốt nhất là cô nên bỏ ngay cái ý định đó đi. Sau này đừng bao giờ ve vãn Trần Dũng nữa! Nếu để tôi còn phát hiện ra…”
"Chị muốn thế nào?" Trần Ngọc Liên nhếch mép cười chế giễu, pha chút cay đắng. “Chị có giỏi thì bây giờ mở cửa ra làm lớn chuyện này lên, để mọi người đều biết giám đốc nhà máy dệt bông Trần Dũng có vấn đề về tác phong. Chị xem thử là anh ta khó xử hay là tôi khó xử?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT