Nhưng cô cũng chẳng sung sướng gì, gia đình đang yên ấm bỗng chốc tan nát, chồng mất, mẹ con nheo nhóc sống qua ngày.
Nhìn Lương Bảo Trân từ nông thôn lên thành phố lại còn thi đỗ đại học. Mấy hôm trước cô nghe mọi người trong xóm nói cô ấy đã vào làm việc ở đài truyền hình, lại còn sống trong một ngôi nhà rộng rãi, nhìn cuộc sống tràn đầy hy vọng biết bao.
“Không ngờ số cô lại tốt như vậy.”
Trần Ngọc Liên nói một câu chẳng đầu chẳng đuôi, Lương Bảo Trân không hiểu sao chị ta lại có cảm giác như vậy, nhưng cô có thể chắc chắn một điều, câu nói này không có ác ý.
“Nhà cô đã chuyển đến căn nhà rộng rãi như vậy rồi, sao còn nhớ đến nơi này?”
Lương Bảo Trân mỉm cười: "Dù sao cũng sống ở đây bao nhiêu năm, nhớ nhung là lẽ thường tình, em quay lại thăm mọi người một chút. Với lại mấy hôm nữa là giỗ bố mẹ chồng em, trước đây khi chuyển nhà có bỏ quên một số đồ, dì Trương giúp gia đình tôi cất giữ, em ghé qua lấy.”
“Giỗ bố mẹ chồng cô á?” Trần Ngọc Liên nhớ ra, cô đã từng nghe nói bố mẹ chồng của Lương Bảo Trân đều qua đời vì tai nạn, lúc đó mọi người trong xóm ai cũng bàng hoàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play